Đăng vào lúc 03:03 21/11/2014 bởi Đỗ Thị Hải Yến
Hãy khám phá những điều thú vị hoặc đăng ký thành viên trên Ucan, website học tiếng Anh cực đỉnh!
We've learned a lot about former Apple CEO Steve Jobs's personality over the years. But his sucessor, Tim Cook, is still largely an unknown. Both men did deliver commencement speeches, which we compared in word clouds, but only Jobs's address was available in text. Here's the complete transcript of then Apple COO Tim Cook's Auburn commencement speech.
May 14, 2010. Auburn University.
Chúng ta đã được biết nhiều về tính cách của giám đốc điều hành tiền nhiệm Steve Job qua nhiều năm. Nhưng người nối nghiệp của ông, Tim Cook, vẫn là 1 con số bí ẩn. Cả hai người đàn ông này đã từng phát biểu trong những buổi lễ phát bằng, chúng tôi đã tìm kiếm những bài phát biểu này trên những trang sử dụng word clouds (thuật toán sắp xếp text và symbol ngẫu nhiên), nhưng chỉ có của Jobs là có sẵn. Đây là lời bài phát biểu trong lễ trao bằng đại học Auburn của giám đốc điều hành thế hệ sau của Apple – Tim Cook.
Ngày 14 tháng 5 năm 2010, tại Đại học Auburn
Thật là 1 niềm vinh hạnh và 1 đặc ân lớn đối với tôi khi được ở đây với tất cả các bạn. Trở lại một nơi mà tôi thực sự cảm thấy như ở nhà đã mang lại cho tôi quá nhiều kỷ niệm đẹp. Auburn đóng 1 vai trò then chốt trong cuộc đời tôi và vẫn luôn có ý nghĩa quan trọng với tôi, như bất cứ ai đến cơ quan tôi ở Apple hay nhà tôi ở Palo Alto cũng thường cảm thấy như vậy. Tôi có quá nhiều kỷ niệm ở đây, bạn có lẽ sẽ nghĩ rằng đây là 1 trụ sở ở California của J&M hay Anders.
Tôi rất vui khi được ở đây đứng trước các bạn, tôi biết rằng cuộc sống nhiều người ở đây , thậm chí nhiều người ngoài bang của chúng ta và xa hơn nữa thực sự bị tác động bởi viễn cảnh đi du học. Tôi trưởng thành ở bờ biển Gulf và gia đình tôi vẫn sống ở đó, tôi muốn các bạn biết rằng những trăn trở và hi vọng của tôi vẫn luôn đồng hành cùng các bạn.
Tôi cũng rất vui khi tôi được đứng trước tất cả các bạn với sự biết ơn sâu sắc vì lý do tôi được tới đây và vì cả những người ở đây. Tôi có cuộc sống ngày hôm nay là nhờ cha mẹ tôi đã hi sinh rất nhiều. Là nhờ các giáo viên, các giáo sư, bạn bè và những người cố vấn, những người đã quan tâm tôi rất nhiều. Và là nhờ Steve Jobs và Apple, người đã cho tôi cơ hội để được làm 1 công việc thực sự ý nghĩa hàng ngày trong hơn 12 năm qua. Và tôi biết rằng tôi đang đưa ra những lời khuyên trước cả 1 trường đại học nơi mà những ý tưởng và nghiên cứu của họ có những ảnh hưởng tích cực đến cuộc sống của chúng ta. Và tôi làm vậy trong buổi lễ ngày hôm nay, trường học ngày 1 hoàn thiện bởi những sự đóng góp tích cực của rất nhiều bậc phụ huynh, ông bà và thậm chí cả những thế hệ đi trước, đây là 1 nguồn cảm hứng tuyệt vời cho những cử nhân ngày hôm nay.
Để ghi nhớ tất cả những điều này, tôi xin được chia sẻ 1 vài kinh nghiệm cá nhân với các bạn, ít nhất chúng là những trợ thủ đắc lực cho tôi. Những kinh nghiệm dựa trên những hành trình khó tin nhất mà tôi có.
Bài học quan trọng nhất trong đời tôi là kết quả của 1 quyết định đơn độc: Quyết định của tôi là gia nhập Apple. Làm việc ở Apple chưa bao là 1 kế hoạch mà tôi đã vạch ra cho chính mình, nhưng không nghi ngờ gì nữa đó là quyết định tuyệt vời nhất mà tôi có. Có những quyết định quan trọng khác trong đời tôi, như là đến học ở Auburn. Khi tôi học trung học, vài người giáo viên đã khuyên tôi chọn học ở Auburn, những người khác thì khuyên tôi học ở đại học Alabama và, như tôi đã nói, 1 vài quyết định là khá rõ ràng. Còn việc gia nhập Apple mà tôi đã quyết định vào đầu năm 1998 không thực sự rõ ràng.
Cách đây 10 năm, vào thời gian đó, bạn có lẽ không nhận ra rằng Apple vào đầu năm 1998 rất khác so với Apple của ngày hôm nay. Vào năm 1998, không hề có iPad, iMac hay iPhone, thậm chí cũng không có iPod – Tôi biết rằng thật khó để tượng tượng 1 cuộc sống mà không có iPods. Trong khi Apple đã tạo ra Macs, công ty đã mất doanh số bán hàng trong nhiều năm và gần như là ở bên bờ vực phá sản. Chỉ 1 vài tháng trước khi tôi làm việc ở Apple, Michael Dell, nhà sáng lập và giám đốc điều hành của máy tính Dell, được nhờ tìm ra cách để cứu vãn Apple, và ông ấy đã trả lời rằng “Tôi sẽ đóng cửa và trả tiền lại cho các cổ đông.” Câu nói đó đã khiến Michael Dell trở thành người duy nhất có đủ can đảm để nói ra điều mà rất nhiều người khác tin.
Vì vậy, Apple đã từng ở 1 vị trí rất khác so với ngày hôm nay, và công ty tôi làm thuê thời gian đó, Compaq Computer, là công ty máy tính cá nhân lớn nhất thế giới. Nó không chỉ biểu hiện tốt hơn Apple, nó còn là đầu não ở bang Texas và bởi vậy, nó cũng gần gũi với đội bóng của Auburn. Bất kỳ sự cân nhắc lý trí hay lợi ích mang lại đều nghiêng về Compaq, và những người thân nhất của tôi đều khuyên tôi ở lại Compaq. Tôi đã hỏi ý kiến 1 CEO, ông ấy đã kịch liệt phản đối và cho rằng tôi sẽ là 1thằng ngốc nếu rời bỏ Compaq để đến với Apple.
Khi quyết định gia nhập Apple, tôi đã nghĩ rằng mình phải được đào tạo nhiều hơn không chỉ là 1 kĩ sư. Những kỹ sư được dạy để đưa ra những quyết định dựa trên những phân tích kĩ lưỡng, trên qui mô lớn mà không được xen lẫn cảm xúc vào. Khi buộc phải chọn giữa nhiều lựa chọn, chúng tôi cân đo giá trị, lợi ích để xem lựa chọn nào tốt hơn. Những có nhiều lần trong đời, khi tôi cẩn thận cân nhắc giá trị và lợi ích, dường như vẫn không đưa ra những quyết định đúng đắn. Có nhiều lần trong đời, khi bạn làm theo niềm tin hay trực giác của mình lại trở thành 1 quyết định chính xác. Và thật là thú vị khi tôi đã nhận ra rằng: để đối mặt với những quyết định quan trọng nhất trong cuộc sống thì trực giác là 1 phần không thể thiếu.
Khi thay đổi quyết định theo trực giác của mình, 1 người phải từ bỏ những ý tưởng về kế hoạch phát triển cuộc sống, những ý tưởng mà mà sau cùng sẽ bộc lộ ra. Trực giác là 1 thứ gì đó chỉ hiện ra trong giây lát, và liệu bạn có đón nhận nó. Nếu bạn lắng nghe nó, nó có thể sẽ chỉ dẫn bạn theo 1 cách tốt nhất cho bạn. Vào những ngày đầu năm 1998 đó, tôi đã nghe theo trực giác của mình, không sử dụng bán cầu não trái hay theo lời khuyên của những người thân của mình. Thật khó để biết tại sao tôi lại nghe theo nó, tôi thậm chí không chắc chắn về những gì tôi biết ngày hôm nay, nhưng chưa đầy 5 phút trong buổi phỏng vấn lần đầu với Steve, tôi đã muốn ném bỏ sự thận trọng và logic của mình đi để theo Apple. Trực giác của tôi đã biết rằng gia nhập Apple là 1 cơ hội chỉ có 1 lần trong đời, để làm việc cho 1 thiên tài sáng tạo, và công việc ở trong phòng hành chính có thể phục hồi 1 công ty lớn ở Mỹ. Nếu trực giác của tôi bị mất đi sự đấu tranh với bán cầu não trái, tôi không chắc tôi sẽ ở đâu ngày hôm nay, nhưng tôi chắc rằng tôi sẽ không đứng trước các bạn.
Đây là 1 bài học không ngờ tới, tôi nhớ lại trong lễ trao bằng của chính mình, tôi đã không chắc chắn cuộc đời mình sẽ về đâu. Một phần trong tôi đã rất muốn vạch ra kế hoạch 25 năm cho cuộc đời mình. Khi tôi vào học trường kinh doanh, chúng tôi thậm chí đã được giao bài tập vạch ra kế hoạch cho 25 năm. Tôi đã tìm ra kế hoạch của mình, lúc đó là 22 tuổi, chuẩn bị tốt nghiệp. Chúng tôi chỉ có thế nói rằng việc đó thật không có ý nghĩa. cuộc đời có 1 thói quen là tạo ra những điều không thể ngờ tới. Đừng để mình đi sai hướng – sẽ rất tốt để vạch kế hoạch cho tương lai, nhưng nếu các bạn giống như tôi, đôi khi muốn tạo ra những đột phá mà mình không thể tính trước được. Thậm chí nếu bạn không tính trước được, bạn có thể chuẩn bị cho nó, trong 1 trận đấu lớn, không thể biết khi nào quả bóng chày bay đến, nhưng anh ta biết rằng nó sẽ bay đến. Và anh ta có thể chuẩn bị những việc có thể làm để bắt lấy nó.
Mọi người thường nghĩ về trực giác giống như là dựa vào sự may mắn hay niềm tin vậy. Ít nhất là tôi nhìn thấy nó, không gì hơn ngoài sự thật. Trực giác có thể nói cho bạn những cánh cửa sẽ mở ra cho mình, những cánh cửa bạn nên bước qua. Nhưng trực giác không thể chuẩn bị cho bạn những gì sẽ xảy đến ở bên kia cánh cửa. Theo như lời của Abraham Lincoln vẫn luôn vang lên trong đầu tôi. Ông ấy đã nói rằng: “Tôi sẽ chuẩn bị, và 1 ngày nào đó cơ hội của tôi sẽ đến.” Tôi luôn luôn tin vào điều này. Đó là niềm tin cơ bản đã dẫn tôi đến với Auburn để học về cơ khí công nghiệp, dẫn tôi đến với những cộng sự giỏi khi đang học Auburn, dẫn tôi đến với Duke để học về kinh doanh, và khiến tôi chấp nhận nhiều công việc và những bài tập với rất nhiều con số.
Trong kinh doanh cũng như trong thể thao vậy, phần lớn chiến thắng được quyết định trước khi bắt đầu trận đấu. Chúng tôi hiếm khi kiểm soát được khi nào cơ hội sẽ đến, nhưng chúng tôi có thể kiểm soát được khâu chuẩn bị. Tôi cảm thấy câu nói của Lincoln là đặc biệt thích hợp trong thời điểm này, trong tình trạng kinh tế và sự lo lắng mà tôi cho rằng rất nhiều các bạn trẻ ở đây sẽ cảm thấy như vậy. Tôi đã có cảm giác tương tự như vậy khi tôi tốt nghiệp năm 1982. Nhiều bậc phụ huynh ở đây sẽ nhớ, nền kinh tế khi đó cũng không khởi sắc, như nền kinh tế hiện nay. Tỷ lệ thất nghiệp đã tăng gấp đôi, những ngân hàng ở phố Wall không bị phá sản, nhưng chúng ta cũng bị khủng hoảng bởi những khoản tiết kiệm và khoản vay. Tôi cũng như các bạn cùng lớp của tôi đã rất lo lắng về những gì đang chờ họ ở tương lai.
Nhưng những gì đúng với Lincoln cũng là đúng với chúng tôi - những người tốt nghiệp năm 82, và nó cũng đúng với các bạn, những cử nhân ngày hôm nay. Hãy chuẩn bị và cơ hội của bạn sẽ đến. Ngay khi tất cả thế hệ đi trước đã hoàn thiện, các bạn sẽ dựa trên những đôi vai của họ, thế hệ của tôi và bố mẹ các bạn. Và bạn sẽ thành đạt hơn nữa và đi xa hơn nữa. Sự thật là bạn đang ở đây lúc này với nguồn cảm hứng lớn, tinh thần lớn, và thời khắc quan trọng này của các bạn và gia đình các bạn cho thấy 1 sự thật rõ ràng rằng các bạn đã bắt đầu chuẩn bị. Hãy tiếp tục trang bị cho chính mình khi bạn ở Auburn, và khi trực giác nói với bạn rằng “đây chính là thời khắc của tôi”, thì bạn không còn lý do gì để chần chừ nữa.
Nếu bạn đã được chuẩn bị, khi 1 cánh cửa tốt mở ra, sau đó nó sẽ sẽ đóng lại, chỉ một điều nữa là: Hãy chắc rằng hành động của bạn theo đúng như chuẩn bị của bạn. Ít nhất đối với tôi, câu thứ hai của Auburn là: “Tôi tin vào lao động, lao động chăm chỉ” thực sự có ý nghĩa ở đây và mãi là 1 trong những niềm tin cốt lõi cho tới khi nào tôi còn có thể nhớ. Mặc dù cảm tính chỉ là 1 thứ đơn giản, nó vẫn ẩn chứa những giá trị to lớn và sự sáng suốt, và thời gian sẽ chứng minh điều đó.
Như nhiều sự kiện đã dạy chúng ta rằng những người cố gắng thành công mà không làm việc chăm chỉ sau cùng cũng chỉ là lừa dối chính họ, hoặc tệ hơn là lừa dối người khác. Tôi rất may mắn được tiếp cận với một số thiên tài về trực giác, những người đã tạo ra những sản phẩm vượt trội và thanh lịch nhất trên thế giới. Đối với hầu hết chúng ta, trực giác không phải là 1 từ để thay thế cho những suy nghĩ khắt khe và làm việc chăm chỉ. Nó chỉ đơn giản là dẫn đường. Chúng ta không dùng nó như 1 lối đi tắt. Chúng ta theo nó từng chi tiết, chúng ta theo nơi mà tính hiếu kì dẫn chúng ta đến, hãy nhận thức rằng: cuộc hành trình này có thể dài hơn, nhưng cuối cùng cũng sẽ đến 1 cách xứng đáng. Chúng ta mạo hiểm dù biết rằng mạo hiểm có thể sẽ dẫn đến thất bại. Nhưng nếu không có khả năng thất bại thì cũng sẽ không có khả năng thành công. Nhớ đến lời của Albert Einstein: “sự ngu ngốc là liên tục làm đi làm lại những việc giống nhau mà mong đợi những kết quả khác nhau.” Khi bạn tổng kết lại, tôi biết rằng: Trực giác là cần thiết trong hầu hết những việc bạn làm, nhưng nếu không có sự chuẩn bị kỹ càng và hành động, thì tất cả chỉ là vô nghĩa.
Và đó là những trải nghiệm của tôi về tầm quan trọng của trực giác, sự chuẩn bị và chăm chỉ. Đối với tôi, chúng có thể được tổng kết lại thành 1 nguyên tắc cơ bản cho hầu hết những quyết định quan trọng nhất trong đời: Hãy tin vào trực giác của mình và sau đó làm việc hết mình để chứng minh rằng nó đúng.
Sự logic mách bảo rằng tôi nên kết thúc lời nhận xét của mình tại đây, nhưng như tôi đã nói, đôi khi logic có thể bỏ qua, và vì vậy, tôi xin chia sẻ với các bạn tổng hợp những kinh nghiệm được đúc kết của mình với các bạn. Tôi cho rằng sẽ là sai lầm nếu chỉ nói về thành công mà không đề cập đến thất bại. Tôi chưa từng biết ai đạt được 1 thành công lớn nào đó mà chưa từng trải qua thử thách, thất bại và hối tiếc trong đời. Vì vậy đừng bao giờ tin rằng những điều xảy ra trong quá khứ sẽ ngăn cản bạn làm những công việc vĩ đại trong tương lai. Mặc dù hôm nay tôi đã dành thời gian để nói chuyện với các bạn về 1 quyết định lớn, thực chất tôi cũng đã đưa ra 1 quyết định xa hơn. Và cũng giống như nhiều bạn, tôi cũng đã chia sẻ về những thử thách và những thất bại của riêng mình. Nhưng sau nhiều chặng đường trên hành trình của mình, tôi nhận ra rằng, sau khi vượt qua mỗi một giai đoạn khó khăn, chúng ta lại trở nên mạnh mẽ và sáng suốt hơn. Có 1 câu ngạn ngữ cổ: “Chuyện đó rồi sẽ qua đi” đã chắc chắn chứng minh điều đó và tôi chắc nó cũng sẽ đúng với bất cứ ai tin vào điều đó.
Vì vậy, hãy vẽ ra trong đầu những bức tranh lớn nơi mà bạn muốn đi đến trong đời. Hãy chuẩn bị, tin tưởng và hành động theo trực giác của bạn. Và đừng bị nản chí bởi những vấp ngã trong cuộc sống.
Chúc mừng các bạn, khóa học 2010, hôm nay là ngày của các bạn. Đây là khoảnh khắc của các bạn. Các bạn đã nhận được 1 nền giáo dục hàng đầu, từ 1 ngôi trường hàng đầu. Xin chúc mừng gia đình và những người bạn của các bạn, những người đã ủng hộ các bạn. Và quan trọng không kém, hãy chắc rằng bạn sẽ mang tinh thần Auburn theo trong suốt tuần, suốt tháng và và thậm chí cả năm dẫn. Hãy để sự hứng khởi luôn theo sát trong hành trình của các bạn – không chỉ cho 1 vài mục tiêu xa. Và dù cuộc hành trình của riêng bạn có thể sẽ dẫn lối bạn từ giờ phút này trở đi, tôi rất cám ơn vì đã được đóng 1 phần nhỏ trong ngày hôm nay.
12jav.netHãy để lại email của bạn, chúng tôi sẽ gửi bài học mới cho bạn mỗi tuần
Cùng tìm hiểu giải pháp giúp các bạn học sinh- sinh viên cải thiện khả năng giao tiếp, có mục tiêu đạt điểm cao TOEIC khi ra trường...
Giải pháp học tiếng Anh hoàn hảo cho người đi làm bận rộn, bị mất gốc hoặc quên nhiều kiến thức
Khi bạn mua 1 thẻ học VIP trên website www.ucan.vn bạn sẽ được TẶNG THÊM 4 phần quà rất có giá trị: